Thy Lan Thảo

Nặng Lòng Tuổi Thất Thập




Với tay vin sợi nắng
Chiều đang xuống hững hờ
Sân vườn buồn yên lặng
Màu nắng sắc ảo mờ?
Chiều mỗi chiều tháng hạ
Nóng như lửa lò than
Hoa lá vườn vật vã
Úa héo rủ sắc tàn
Một mình nhìn bóng ngã
Theo nắng chiều lung linh
Ðất trời như xa lạ
Nhìn ta đứng một mình
Tiếc một thời chinh chiến
Ươm đầy mộng núi sông
Chân bước không biết mỏi
Luôn vững ý trong lòng
Rồi một thời tù tội
Biết nín thở qua sông
Cắn chặc răng nuốt nhục
Tiếc một thuở phiêu bồng
Ðến đất người xa lạ
Tuổi tác đã muộn màng
Chuyện áo cơm trả giá
Chiều lần xuống nắng tàn
Mắt cho dù còn sáng
Tóc trắng cả mái đầu
Ước tuổi thơ còn nặng
Lòng chua xót tiếc đau
Ta một mình một bóng
Sân trước với vườn sau
Nhà quạnh hiu vắng trống
Ôm cô đơn nặng sầu
Tuổi đã ngoài thất thập
Vẫn nặng tâm thương buồn

thylanthảo

31-7-22

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 16 tháng 6 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Nặng Lòng Tuổi Thất Thập"